“Anh chấp nhận huấn thị của chủ nghĩa Viền ngăn để đơn giản hóa, đơn giản hóa, đơn giản hóa – nhưng không chỉ vì mục đích trang trí của việc đơn giản hóa. Sự đơn giản hóa và cường điệu hóa, giống như màu sắc và bút pháp, cần phải phục vụ cho một số sự thật của cảm xúc sâu sắc hơn.”
Sự kết hợp màu sắc thích đáng, anh nhấn mạnh, có thể khơi gợi đầy đủ những biến thiên cảm xúc của con người: từ sự “thống khổ” của những tông màu pha cho đến sự “bình yên tuyệt đối” của những tông cân bằng; từ “đam mê” bằng màu đỏ và xanh lá tới “sự an ủi nhẹ nhàng” của màu tử đinh hương và vàng
“Hãy chiêm ngưỡng nhiều nhất em có thể,” anh khuyên Theo chừng thời điểm đó; “hầu hết mọi người đều không chiêm ngưỡng sao cho đủ.”
“Hạnh phúc cho ai được dạy dỗ bởi sự thật,” anh lý giải, “không bởi những ngôn từ phù du mà bởi chính nó, bộc lộ chính nó như cái nó là.”
Những khác biệt này có ý nghĩa gì,” [...] “khi mà điều tuyệt vời nhất sau tất cả là thể hiện bản thân một cách mạnh mẽ?