Truyện dân gian Do Thái

Thương hiệu: Omega Plus Books
160.650₫ 189.000₫
-15%
(Tiết kiệm: 28.350₫)

Gọi đặt mua 0941212491 (8:00 - 17:00 T2 - T6)

  • Giao hàng toàn quốc
    Giao hàng toàn quốc
  • Đổi trả miễn phí trong vòng 7 ngày
    Đổi trả miễn phí trong vòng 7 ngày
Mô tả sản phẩm

THÔNG TIN XUẤT BẢN 

ISBN: 978-604-365-036-5     Giá bìa: 189.000đ
Barcode: 8935270703592 NXB: Thế giới 
Số trang: 384 Năm XB: 2022
Khổ sách: 14 x 20,5 cm Trọng lượng:
Loại bìa: bìa mềm tay gấp  Quà tặng đi kèm/ ấn bản đặc biệt: 

 

NỘI DUNG CHÍNH 

Tuyển tập Truyện dân gian Do Thái do tác giả Nguyễn Ước tuyển dịch, mang đậm màu sắc văn hóa Do Thái, tinh thần nhân văn của Do Thái giáo.

Văn học dân gian Do Thái có một kho tàng phong phú những truyện mà người ta có thể kể cho nhau nghe dưới mái ấm gia đình, trong cuộc gặp mặt thân hữu và giữa chốn hội đường.

Những truyện dân gian này có màu sắc rất độc đáo và chiều kích thâm sâu. Chúng xoay quanh một cái trục, đó là tuyệt đối vâng phục Thượng đế, tuân giữ nghiêm ngặt lề luật tôn giáo và duy trì niềm tin lạc quan vào sự quan phòng của Đấng tạo hóa.

Đặc trưng các nhân vật trong Truyện dân gian Do Thái:

Các nhân vật trong truyện dân gian Do Thái thuộc đủ loại người, không chỉ giới hạn trong hai tuyến, một bên yếu thế và một bên đang chiếm thượng phong. Trước hết, hai nhân vật thường được mượn để gắn vào đó các tình tiết hư cấu: đó là Solomon và Elijah.

Solomon là vị vua thứ ba cũng là vị vua hùng mạnh sau cùng trong lịch sử Do Thái. Theo truyền thuyết Do Thái, ông được Thượng đế ban cho làm người khôn ngoan nhất thế gian, thế nên ông là nhân vật chính của các truyện liên quan tới trí tuệ, minh triết.

Elijah là đại ngôn sứ (tiên tri) sống vào thời kỳ đất nước chia đôi: Nam Judah, Bắc Israel. Hình ảnh tiêu biểu cho ông là lửa và lưu huỳnh vì nhiệt tình đả phá các thần linh ngoại đạo và khả năng cứu vớt người bị tai ương, kể cả làm cho kẻ chết sống lại. Trong Kinh thánh, ông không bao giờ chết mà lên trời với chiếc xe vũ trụ bằng lửa. Trong truyện dân gian, ông thường xuống thế, cải trang trong nhiều lốt khác nhau để chữa bệnh hay giúp kẻ lâm cơn túng quẫn.

Thứ ba là các thầy cả; họ xuất hiện trong vô số truyện. Sinh hoạt Do Thái giáo làm nổi bật vai trò của thầy cả như một người uyên bác, khôn ngoan, đạo hạnh và nhà lãnh đạo thật sự của cộng đoàn trong cuộc sống phiêu linh, tuy tản mát khắp thế giới nhưng lại co cụm trong những khu riêng biệt dành cho người Do Thái. Kể từ khi Đền thờ Jerusalem bị san bằng kéo theo với nó là sự tàn lụi của giới tư tế thì hội đường và thầy cả là tâm điểm tinh thần của Do Thái giáo.

Theo phân loại của Dov Noy, trong truyện dân gian Do Thái thường bao gồm ba loại người:

Thứ nhất, các nhân vật kinh thánh như vua David, Solomon, Abraham, các ngôn sứ Elijah, Jonah, v.v và thêm nữa, các nhân vật lịch sử như Alexander Đại đế, Haman, vua Hồi, vua Ba Tư, v.v..

Thứ hai, giới dân thường, cả giàu lẫn nghèo, như thương gia, thợ lao động chật vật kiếm sống, học giả, sinh viên, người hành khất, bà nội trợ, v.v.. Bên cạnh đó, còn có giới vua quan, công chúa, hoàng tử, quý tộc, v.v nhưng được khai thác về mặt phẩm cách chứ không về cuộc sống giàu sang phú quý của họ.

Thứ ba, thêm một loại nhân vật đặc biệt là quỷ sứ mà theo truyền thống Do Thái, chúng vẫn kính sợ Thượng đế và là thành phần tuân giữ lề luật trong kinh Torah cũng như ham học sách Talmud. Trong các bộ mặt quỷ sứ đó có cả vua quỷ Satan (Ashmodai hay Samael), các tiểu quỷ và nhiều nữ quỷ mà quyến rũ nhất là Lilith, người đàn bà đầu tiên được Thượng đế tạo ra cho Adam, trước Eva, v.v..

Nhân đây, tưởng cũng nói thêm là tuy trong truyện dân gian Do Thái có các thiên thần và sinh vật siêu nhiên tí hon, nhưng không có thần tiên, vì cơ bản Do Thái giáo có tính độc thần, và nội dung truyện không đi ngược lại các niềm tin tôn giáo của họ. Họ cũng có các truyện loài vật tuy ngắn nhưng mang tính luân lý rõ rệt.”

(Trích Phụ lục: Khái quát về đặc điểm và nguồn gốc của Truyện dân gian Do Thái)

(Nguyễn Ước)

Tính hài hước trong Truyện dân gian Do Thái:

“Cho tới nay, suốt bốn ngàn năm lịch sử, Israel chỉ có hai giai đoạn hoàng kim cộng lại được khoảng 160 năm. Một dưới thời David - Solomon (1010-931 TCN) với ánh sáng của Ngôi sao David tỏa sáng bên một vùng trời Địa Trung Hải. Một dưới triều đại Hasmonea (140-63 TCN) với “hạt lúa mì lớn tướng như hạt đậu, hạt lúa mạch như trái ô liu và đậu lăng như những đồng tiền vàng.” Còn ngoài ra là tản mát, lưu đày, chiến tranh, chia cắt, bị đô hộ, sách nhiễu, giết chóc, và lang thang khắp thế giới kể từ khi Đền thờ Jerusalem bị san bằng vào năm 70. Suốt ngần ấy ngàn năm, khắp nơi người Do Thái là một thiểu số bị ngược đãi. Làm thế nào một dân tộc chịu đau khổ đến thế lại phát triển được một truyền thống trào phúng? Eva Tal trong cuống Double Crossing (Gạch chéo, 2009) đã liệt kê những nguyên nhân bà sưu tầm được:

1. Kinh thánh chứa đựng những ví dụ về trào phúng và mỉa mai, cách riêng trong tác phẩm của các ngôn sứ;

 2. Hệ thống lập luận mang tính trí tuệ vốn phát triển trong sách Talmud khi nó lên tới cực điểm thì có thể đạt tới mức khôi hài và trở thành đối tượng thích hợp để châm biếm, trào phúng.

3. Các cộng đồng Do Thái cô lập và bị sỉ nhục ở châu Âu ấp ủ một truyền thống mang tính bình đẳng chủ nghĩa, cho phép chế nhạo người có của cải hay có quyền lực, và sử dụng hài hước như một cách tự phê. Thông thường, trong tiệc cưới Do Thái, có một người đóng vai hề theo kiểu cung đình để trêu ghẹo mọi người;

4. Hết ngày này sang tháng nọ đã phải tự mình xoay xở trên vùng đất di cư, lam lũ kiếm sống và lo âu đủ thứ, lại còn nghe nhắc đi nhắc lại lời hứa xa xôi về một thế giới lý tưởng sẽ xuất hiện khi có sự giáng lâm của Đấng Cứu thế, khiến người bình dân không khỏi có cảm giác ngậm ngùi lẫn mỉa mai.

Thế nhưng, theo Eva Tal, sau khi đọc thêm những giải thích khác còn phức tạp hơn nữa, bà thấy hầu như tất cả đều bỏ qua một câu trả lời rõ rệt nhất, đó là càng chịu đựng gian khổ, càng dễ tìm thấy có cái gì đó buồn cười. Và người ta khó có thể tin rằng ngay trong các trại tập trung Holocaust, tù nhân vẫn có những lúc trêu chọc nhau với các truyện cười.

Quả thật trên con đường đời mà mọi lứa tuổi cùng đi bên nhau, người nào cũng có thể cảm thấy quá dài khi bị lâm vào tình thế phải chịu đựng, nhưng con đường sẽ ngắn hơn, tâm tư sẽ nhẹ nhàng hơn khi ta đi bên cạnh một bạn đồng hành biết kể chuyện vui. Vì lúc đó ta như được cõng đi qua cuộc đời. (Truyện Thiếu nữ thông thái hơn cha, Kho tàng truyện dân gian Do Thái).”

(Trích Phụ lục: Khái quát về đặc điểm và nguồn gốc của Truyện dân gian Do Thái)